Người theo dõi

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2020

TẠM BIỆT HUẾ

 

Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Thông đỉnh Ngự cũng bâng khuâng, xao xuyến
Nghe thông reo, ngắm Hoàng thành cổ kính
Dòng Hương Giang ôm ấp Huế vào lòng.

Huế của em vẫn kiều diễm vô cùng
Có nhịp cầu xinh, xưa ai về chung lối
Cây phượng già bên bờ sông còn đợi
Người đi xa lâu lắm mới trở về.

Vành nón chao nghiêng che mái tóc thề
Áo tím tung bay đôi tà cuống quýt
Huế đón em với vòng tay tha thiết
Nỗi niềm riêng thương biết mấy cho vừa.

Huế vẫn hiền hoà như Huế của ngày xưa
Vẫn giọng nói ấm trầm, tiếng dạ thưa ngọt lịm
Con người Huế luôn thật thà, thân thiện
Như dòng Hương Giang mộc mạc, lắng sâu...

Em trở về rồi vội vã đi mau
Chưa kịp viếng thăm cung Hoàng, Đại Nội
Tháng tư về ngô đồng thay áo mới
Rưng rức buồn theo gió nhẹ đưa hương.

Sáng hôm ni trời Huế chợt mờ sương
Răng ngậm ngùi nghe lòng mình quyến luyến
Xa Huế rồi mà hồn còn bịn rịn
Huế tiễn em, răng mắt ướt hoen mờ.

Nguyệt Quỳnh
4/19

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2020

VÌ ĐÓ LÀ EM

 


Anh thương em " vì em con gái Huế "
Anh nói rứa răng không sợ em buồn
Có lẽ nào anh chỉ yêu thương
Bởi vì em chính là con gái Huế !
Hãy yêu em vì tâm hồn em hỉ
Vì nét thơ ngây, thuỳ mị của em
Hãy yêu em vì ánh mắt dịu hiền
Tấm lòng yêu thương cùng trái tim nhân hậu ...
Tâm hồn em sẽ không hề thay đổi
Dù tháng năm nhan sắc có phai tàn
Tình yêu em vẫn luôn mãi chứa chan
Tiếng dạ thưa ngọt ngào còn mãi mãi...
Con gái Huế cũng như bao con gái
Cũng thẹn thùng, nũng nịu , hờn ghen...
Hãy yêu em bởi "VÌ ĐÓ LÀ EM"
Đừng nhất thiết vì em con gái Huế !
Nguyệt Quỳnh

Chủ Nhật, 12 tháng 4, 2020

CON GÁI HUẾ

 














"Anh thương em nên thương Huế vô cùng" 
Răng lạ rứa
 "Bởi em con gái Huế " 
" Trên môi em có nụ cười e lệ 
Trong mắt em có nước của dòng Hương " 

" Anh thương em nên thương Huế nhiều hơn " 
 Răng lại nói ...có chi mô... lạ rứa 
" Suối tóc em là thông reo núi Ngự 
Ướp hương thơm hoa sim của  mùa thu " 

" Anh thương em thương cả Huế trầm tư 
Thương giọng nói ngọt ngào sâu lắng lạ " 
Em dị quá nên đỏ bừng đôi má 
Lời của ai răng cứ mãi thiết tha ! 

" Anh thương em con gái Huế thiệt thà " 
Anh đừng nói em xiêu lòng rồi đó ! 
Mạ sẽ la " Con gái răng nhẹ dạ 
Có lẽ nào con đã biết thương yêu ? " 

Em thương anh vì anh thương Huế nhiều 
Hãy thật lòng đừng trêu em tội nghiệp 
Con gái Huế đã thương thì thương thiệt 
Sẽ thương hoài muôn kiếp vẫn thuỷ chung ! 

Nguyệt Quỳnh

NÌ O HUẾ

 
Nghe Me kể về sông Hương, núi Ngự
Đất Thần Kinh với điện ngọc, cung vàng
Con gái Huế hiền, thuỳ mỵ, đảm đang
Anh mơ ước một lần về quê mẹ.

Trời khiến xui anh quen em, O Huế
Giọng nói dịu dàng, nhỏ nhẹ, dễ thương
Tiếng dạ thưa nghe ngọt lịm như đường
Chưa gặp mặt răng lòng anh xao xuyến !

Nì O Huế ! Có chi mô e thẹn
Trái tim anh O đánh cắp mất rồi
Cứ thẩn thờ mong gặp mặt mới thôi
Răng lạ rứa, anh bắt đền O đó !

Nửa địa cầu trước tê răng xa quá
Chừ có O anh lại thấy thật gần
Nhìn O cười lòng anh chợt bâng khuâng
Cứ như rứa theo anh vào cơn ngủ .

Mạng ảo mênh mông răng mà bé nhỏ
Chim én buồn vì không thể đưa thư
Cầu online đã nối nhịp đôi bờ
Bên nớ, bên ni không còn xa cách.

Nì O Huế, anh xin O đừng trách
Công việc bộn bề nên chưa thể về thăm
Hẹn một ngày sẽ trở lại quê hương
Thăm quê mẹ và thăm em, O hỉ !

Sống tha phương chưa một lần đến Huế
Nhưng anh đã yêu thương Huế vô cùng
Yêu dòng Hương , yêu màu tím thuỷ chùng
Chừ có em anh càng yêu Huế mãi...

Nguyệt Quỳnh

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2020

MÀU TÍM HUẾ





Tháng tư về bầu trời Huế trong xanh 
Huế lại xinh tươi tràn đầy nhựa sống 
Như cô gái tuổi đương thì xuân mộng 
Huế lung linh trong sắc nắng ngày hè ... 

Gốc phượng già rộn rã những tiếng ve 
Có cô gái đang nhặt từng cánh phượng 
Nếu ai hỏi cô mỉm cười xa vắng 
Hạ qua nhanh , người ấy sẽ trở về ! 

Huế bây chừ thôi không ốm tương tư 
Nhưng lại thấy vấn vương trong màu nhớ 
Trong ngọn gió , nắng xanh , chùm phượng đỏ 
Huế bâng khuâng trong sắc tím hoàng hôn ... 

Tím cả trời chiều , tím cả dòng sông 
Em hỏi anh : Còn yêu màu tím Huế ? 
Màu thuỷ chung ngày nào em vẫn giữ 
Vẫn một lòng chờ đợi dẫu xa xôi ! 

Huế thôi buồn nhưng em vẫn chưa vui 
Không có anh em càng yêu màu tím 
Chiều sông Hương nhắc em nhiều kỷ niệm 
Một thuở yêu người , áo tím bâng khuâng ! 
Nguyệt Quỳnh