Người theo dõi
Thứ Hai, 30 tháng 12, 2019
HUẾ ĐÃ XA
Hoàng hôn nhuộm tím ráng chiều đông
Hương Giang thờ thẩn ngẩn ngơ dòng
Kinh thành sương phủ mờ lối cỏ
Nẻo về xa quá có ai mong ?
Chiều đông mờ mịt bóng hoàng hôn
Huế nhớ thương ai dõi mắt trông
Nam ai da diết câu hò lặng
Biết gửi về mô những tơ lòng
Người đã xa xăm để Huế buồn
Ân tình gửi lại sóng dòng Hương
Bài thơ ngày cũ đành dang dở
Huế giữ cho mình tím thuỷ chung .
Nguyệt Quỳnh
ÁO TÍM BUỒN
Người anh yêu chỉ có Huế và em
Anh nói rứa răng anh đành xa Huế
Anh hãy nhớ đừng có quên anh hỉ
Con gái Huế thật thà nên rất dễ tin ...
Mưa bay bay thông vi vút Ngự Bình
Chiều mưa Huế níu chân người ở lại
Anh ra đi dòng Hương buồn tím tái
Em cũng buồn , Huế nước mắt rưng rưng ...
Anh đã về bên tê ngọn Hải Vân
Huế ở lại cả một trời thương nhớ
Bằng lăng tím khóc người đi kẻ ở
Áo tím buồn tím cả những dòng thơ !
Nguyệt Quỳnh
Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2019
MẮT HUẾ BUỒN
Mây xám giăng giăng mắt Huế buồn
Mênh mang khói sóng phủ dòng Hương
Sương chiều bảng lãng ru lòng phố
Gió lạnh đôi bờ gọi yêu thương .
Chớm đông lất phất mưa bụi bay
Rưng rưng lệ ướt thấm mi gầy
Chiều ni mắt Huế răng buồn rứa
Nhỏ giọt trang đài khóc thương ai ?
Huế tiễn mùa thu não cả lòng
Hồn thu neo lại những ngày đông
Sầu đông hoa tím buồn trong gió
Còn giữ trong tim chút hương thầm ?
Người đến rồi đi để Huế buồn
Tâm tình gửi lại sóng dòng Hương
Bài thơ cho Huế thôi đừng viết
Để mắt Huế buồn mãi nhớ thương .
Nguyệt Quỳnh
Thứ Tư, 25 tháng 12, 2019
HUẾ THƯƠNG
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Áo dài tím Huế phất phơ đôi tà
Xinh xinh dáng ngọc thướt tha
Qua cầu dậy sóng đôi bờ Hương Giang.
Mười hai nhịp bỗng mơ màng
Tràng Tiền ngơ ngẩn mênh mang câu hò
Huế thương vẫn đợi vẫn chờ
Bóng người viễn xứ mịt mờ khói sương.
Chiều ni chạnh nhớ cố hương
Nhớ tà áo tím vấn vương lòng người
Ai từng yêu Huế một thời
Khi xa lòng mãi ngậm ngùi nhớ thương.
Nguyệt Quỳnh
Áo dài tím Huế phất phơ đôi tà
Xinh xinh dáng ngọc thướt tha
Qua cầu dậy sóng đôi bờ Hương Giang.
Mười hai nhịp bỗng mơ màng
Tràng Tiền ngơ ngẩn mênh mang câu hò
Huế thương vẫn đợi vẫn chờ
Bóng người viễn xứ mịt mờ khói sương.
Chiều ni chạnh nhớ cố hương
Nhớ tà áo tím vấn vương lòng người
Ai từng yêu Huế một thời
Khi xa lòng mãi ngậm ngùi nhớ thương.
Nguyệt Quỳnh
Thứ Sáu, 20 tháng 12, 2019
GỬI ANH CHÚT HUẾ
Em gửi cho anh, chút nắng đông
Nắng Huế mùa đông, nắng thật hồng
Nắng chẳng chói chang như ngày hạ
Nắng ấm lòng, trải nhẹ phố mơ.
Em gửi cho anh, chút Huế xưa
Chút trầm mặc, hoang sơ thành quách
Câu hò Huế nao lòng du khách
Chút trầm buồn trong tiếng chuông đưa..
Em gửi cho anh, một chút mưa
Một chút lạnh, lê thê, ẩm ướt
Thương em về, trời mưa lướt thướt
Em qua cầu, mưa ướt áo em.
Em gửi cho anh, chút quà quen
Một chút bánh, chút chè, chút bún
Gửi cho anh thêm cơm, bún hến
Chút đậm đà, hà hít vì cay.
Em gửi cho anh, một chút thôi
Một chút nhớ, chút quen, chút lạ
Muốn gửi anh thật nhiều, tất cả
Tình cảm lạ lùng, Huế nhớ ai.
Nguyệt Quỳnh
Thứ Tư, 18 tháng 12, 2019
RĂNG HUẾ BUỒN
Anh biết vì răng Huế hay buồn ?
Cứ làm mưa mãi, mưa mãi tuôn
Có lẽ nhớ anh là phần nhỏ
Em nghĩ là... chắc Huế đang ghen ...
Anh biết vì răng mưa Huế lâm thâm ?
Làm dòng sông xám, bầu trời xám
Huế cứ cô đơn, buồn, ảm đạm
Ai cũng nghĩ rằng, Huế buồn thiu !
Nhưng anh biết không ? có những buổi chiều
Nắng cuối ngày, đổ dài trên con phố
Cả dòng Hương giờ là màu tím Huế
Sắc tím cuối ngày để nhớ rưng rưng .
Rồi có những trưa hè trên tầng không
Những cánh diều tung bay no gió
Có ai thấy Huế buồn lúc đó
Chắc tại vì Huế, cũng bâng khuâng !
Huế làm mưa chỉ bởi Huế nhớ anh
Huế chẳng muốn chia sẻ anh cho ai cả
Giống như giọt sương hóa thành đá
Huế chỉ muốn anh là của Huế thôi !
Cũng có lúc Huế bừng nắng lại
Nắng để hồng đôi má của em
Và ấm lòng trái tim nhỏ yếu mềm
Huế là vậy, chỉ là ghen, là nhớ.
Nguyệt Quỳnh
Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019
NẮNG HUẾ MÙA ĐÔNG
Sau những ngày mưa dầm không ngớt hạt
Sáng hôm ni nắng ấm lại trở về
Còn mang theo sợi nhớ ở bên tê
Rắc lên Huế những gam màu rực rỡ...
Nắng lung linh trải dài theo con phố
Lấp lánh Hương Giang, soi dáng Trường Tiền
Áo tím qua cầu, nón trắng che nghiêng
Để gió thẹn thùng khắc bài thơ trên nón.
Nắng sớm mai trong veo như lụa nõn
Kết hoa vàng lên những hàng me
Nắng xoay tròn theo những vòng xe
Chở hy vọng, niềm vui đi muôn lối...
Nắng tô hồng cho ngôi trường con gái
Vang tiếng cười trong trẻo thuỷ tinh
Cánh cổng hồng vẫn đứng mần thinh
Để cho ai cứ một đời luyến tiếc.
Ai nhốt nắng vàng vào trong mắt biếc
Cài tóc mây bằng hoa nắng vu vơ
Để cho hồn lãng khách phải tương tư
Lòng bâng khuâng theo từng con nắng mỏng.
Mặt trời Huế ngày mùa đông ấm áp
Như bàn tay con gái Huế dịu dàng
Như nụ cười con gái Huế miên man
Để khi xa lòng cứ hoài mãi nhớ
Nguyệt Quỳnh
NHỚ HUẾ MƯA
Em đi xa Huế ,lòng luôn nhớ
Thương Huế thật nhiều những ngày mưa Hương Giang mờ mịt dòng sông nhỏ
Trắng xoá mênh mông khuất bến bờ ...
Nửa đêm , trong mơ nghe Huế gọi
Giật mình nỗi nhớ lại về tìm
Huế mưa , đêm nay ai đang đợi ?
Gửi nhớ vào mưa chảy về tim ...
Mưa Huế lâm thâm nghe sụt sùi
Giọt buồn cứ tiếp nối đầy vơi
Ai đem sầu đổ vào trong Huế
Để Huế mãi mưa , mãi ngậm ngùi !
Nguyệt Quỳnh
Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019
O HUẾ BÂY CHỪ
O Huế bây chừ không như ngày xưa
Nét khuê các, đài trang không còn nữa
Ngày lại ngày sau mỗi chiều tan sở
Việc học, việc nhà vẫn mãi không vơi...
O Huế bây chừ ít ngắm gương soi
Thôi nũng nịu và không còn e lệ
Dẫu yếu đuối nhưng tinh thần mạnh mẽ
Máy móc vận hành chẳng kém chi ai.
O Huế bây chừ đã hết run tay
Không như ngày xưa chẳng dám đi xe đạp
Xa lộ, freeway đường xa bao dặm
Xe nhỏ, xe to, O lái vững vàng.
O Huế ngày ni cũng vẫn dịu dàng
Giữa xứ người O nói năng nhỏ nhẹ
Giọng mô...tê vẫn là rất Huế
Tiếng dạ, thưa... nghe ngọt lịm như đường...
O Huế bây chừ tóc vẫn xoả ngang lưng
Vẫn mặc áo dài lên chùa lễ Phật
Yêu màu tím thuỷ chung son sắt
Thích ngắm trời mưa rồi buồn vu vơ...
O Huế bây chừ vẫn mộng, vẫn mơ
Lúc nhàn rỗi lại tập làm " thi sĩ "
Thơ O viết từ những điều bình dị
Bài thơ đầu O gởi Huế yêu thương !
O Huế bây chừ rất đỗi bình thường
Tận tuỵ gia đình như bao cô gái Việt
Ấp ủ trong tim tình quê tha thiết
Dù ở mô Huế cũng mãi trong lòng.
Nguyệt Quỳnh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)