Người theo dõi
Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2020
MẮT HUẾ BUỒN
Ai gieo bụi đỏ vào mắt Huế
Cho lệ tuôn trào hoen ướt mi !
*
* *
Huế đã biết buồn từ dạo nớ
Cái thuở tóc thề chấm ngang vai
Hoa tím bâng khuâng chiều hoang hoãi
Sầu đã len vào trong mắt nai .
Ai biết chiều ni Huế thật buồn
Ngự Bình hiu hắt bóng hoàng hôn
Hương Giang man mác ngâm cung oán
Đại Nội lặng trầm ôm nhớ thương !
Nỗi nhớ dâng tràn trong mắt Huế
Người phương xa nớ có hay chăng
Muôn đời Huế vẫn sầu cô lẽ
Mắt Huế mưa buồn mãi giăng giăng !
Nguyệt Quỳnh
Thứ Năm, 16 tháng 1, 2020
ANH CÒN NHỚ HAY ANH ĐÃ QUÊN
Anh còn nhớ hay anh đã quên
Đường phượng bay hàng cây ngập nắng
Chiều Hương Giang mênh mang gió lộng
Phu Văn Lâu hiu hắt trăng buồn .
Anh còn nhớ hay anh đã quên
Những ngày hè phượng hồng rực rỡ
Biển Thuận An rì rào sóng vỗ
Dấu chân em trên bãi cát vàng .
Anh còn nhớ hay anh đã quên
Huế mưa buồn chiều thu lặng lẽ
Em bên anh bàn tay nắm khẽ
Nghe xôn xao mấy nhịp Trường Tiền ...
Anh còn nhớ hay anh đã quên
Chiều hoàng hôn dòng sông tím biếc
Chuông Thiên Mụ ngân vang ly biệt
Chia tay nhau, buồn quá mông mênh...
Anh còn nhớ hay anh đã quên
Mối tình thơ một thời xao xuyến
Có lại đây chỉ là kỷ niệm
Anh còn nhớ hay anh đã quên ?
Nguyệt Quỳnh
Thứ Tư, 1 tháng 1, 2020
THƯƠNG ANH NHƯ THƯƠNG DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG
Em thương anh như thương dòng sông quê ngoại
Chảy hiền hoà năm tháng ngát yêu thương
Mùa mưa đến nước đỏ dâng dào dạt
Nhưng sang hè lại êm ả xanh trong ...
Em thương anh như thương bờ cát trắng
Mỗi chiều về cùng đùa giỡn vô tư
Áo của anh em chôn trong cát mỏng
Để anh tim suốt cả tuổi ấu thơ !
Em thương anh như thương chiếc thuyền nhỏ
Những trưa hè trốn Mẹ ra bờ sông
Anh và em lênh đênh trời nắng đỏ
Thuyền chòng chành lại khúc khích cười vang !
Em thương anh, thương dòng sông quê hương
Đã theo anh cả một thời thơ ấu
Em đi xa như thuyền không bến đậu
Mơ một ngày neo lại bến sông thương !
Nguyệt Quỳnh
Chảy hiền hoà năm tháng ngát yêu thương
Mùa mưa đến nước đỏ dâng dào dạt
Nhưng sang hè lại êm ả xanh trong ...
Em thương anh như thương bờ cát trắng
Mỗi chiều về cùng đùa giỡn vô tư
Áo của anh em chôn trong cát mỏng
Để anh tim suốt cả tuổi ấu thơ !
Em thương anh như thương chiếc thuyền nhỏ
Những trưa hè trốn Mẹ ra bờ sông
Anh và em lênh đênh trời nắng đỏ
Thuyền chòng chành lại khúc khích cười vang !
Em thương anh, thương dòng sông quê hương
Đã theo anh cả một thời thơ ấu
Em đi xa như thuyền không bến đậu
Mơ một ngày neo lại bến sông thương !
Nguyệt Quỳnh
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)